Kinh nghiệm cay đắng từ những sai lầm chi tiêu của tôi

Không chuẩn bị tiền cho đứa con đầu lòng, không biết tiền của mình đi đâu, tiêu nhiều hơn kiếm được… từng khiến tôi và gia đình rơi vào cảnh sống chật vật.
mistake-4-i-didnt-financially-3477-6137-

“Hai vợ chồng son, cộng thêm đứa con là bốn”, chi phí cho con cái không hề nhỏ, vì thế bạn cần chuẩn bị tài chính trước khi làm bố mẹ – Ảnh: Business Insider.

Trent Hamm là người sáng lập của blog The Simple Dollar với những bài viết hữu ích cho những người đang sống trong nợ nần và có thói quen chi tiêu xấu, giúp người đọc những cách đơn giản để quản lý tài chính cũng như tiết kiệm tiền. Dưới đây là những chia sẻ của Trent Hamm về những sai lầm tài chính trong quá khứ của mình và những bài học rút ra từ đó.

1. Không biết tiền của mình đã đi đâu

Mỗi lần nhìn vào số dư khi kiểm tra tài khoản, tôi thường thất vọng vì nghĩ mình còn nhiều tiền hơn thế. Có vẻ như những đồng tiền đã tan biến và tôi không biết chúng đi đâu.

Tôi cần khắc phục sai lầm này vì tôi đã chi tiêu ngoài tầm kiểm soát. Tôi bắt đầu ghi chép chi tiết các khoản chi tiêu của mình. Tôi cũng lưu lại các hóa đơn mà tôi nhận được. Sau đó, cứ vài ngày, tôi xem lại các biên lai, và tôi bắt đầu nhận ra tôi đã tiêu phí rất nhiều tiền vào những khoản lặt vặt, không cần thiết và dễ bị lãng quên.

2. Khi mới đi làm, không để dành tiền cho lúc nghỉ hưu một cách tương xứng

Hồi mới đi làm tôi cũng bỏ ra một phần nhỏ để dành cho lúc về hưu dù lương của tôi rất khá. Một người đàn anh trong công việc khuyên tôi, tiết kiệm tiền cho về hưu là nhu cầu cơ bản cần phải làm. Tuy nhiên, thay vì xem đó như một việc hữu ích cho tương lai, tôi chỉ coi đó một phần phụ trong danh sách những việc cần làm.

Bây giờ, tôi đã sửa chữa sai lầm này, tôi để dành ít nhất 10% thu nhập cho lương hưu. Sự thật là khi tăng tiền bảo hiểm cho hưu trí, bạn chỉ cắt giảm những chi tiêu vô nghĩa và vớ vẩn chứ chất lượng cuộc sống của bạn gần như không đổi.

3. Tốn quá nhiều tiền cho ăn uống

Khi chưa có con, mỗi tuần vợ chồng tôi ra ngoài ăn nhiều lần, trong đó có ít nhất hai bữa tại một nhà hàng sang trọng. Chúng tôi không bao giờ ăn mà không gọi thêm đồ uống. Khi chuẩn bị bữa ăn tại nhà, chúng tôi thường mua những thực phẩm đắt tiền. Trong tủ lạnh luôn có sẵn đồ uống và đương nhiên bữa ăn nào chúng tôi cũng cụng ly.

Sau đó, chúng tôi nhận thấy đi ăn hiệu thường xuyên khiến những dịp đó thực sự không còn nhiều ý nghĩa. Rất nhiều món ăn đắt tiền chúng tôi gọi ở nhà hàng thực ra rất đơn giản mà chúng tôi có thể tự làm ở nhà. Chúng tôi ít nấu ăn vì thiếu tự tin khi làm bếp, chỉ cần nấu nướng nhiều, tay nghề của chúng tôi sẽ lên.

Chúng tôi cũng nhận ra nhiều thực phẩm đắt tiền chúng tôi mua về là không cần thiết, chúng tôi chỉ dùng rất ít. Chúng tôi bắt đầu sử dụng nhiều nguyên liệu bình thường cho các bữa ăn của mình. Chúng tôi cắt giảm phần lớn nước ngọt và rượu. Kết quả, ngân sách dành cho ăn uống của gia đình đã giảm đáng kể, chỉ bằng một nửa lúc trước, dù giờ đây, số thành viên đã tăng lên 5 người.

4. Không chuẩn bị tài chính cho sự ra đời của đứa con đầu lòng

Đầu tháng 2/2005, vợ chồng tôi có tin vui. Chúng tôi hạnh phúc mơ đến ngày được lên chức cha mẹ. Chúng tôi biết có con, chúng tôi sẽ tiêu tốn thêm rất nhiều tiền: tã, bỉm, sữa công thức, nôi, quần áo, dịch vụ chăm sóc sức khỏe… nhưng chúng tôi không thay đổi cách tiêu tiền hiện tại của mình để chuẩn bị đón chào bé. Kết quả, vợ chồng tôi vô cùng khó khăn, thường xuyên tranh cãi về tiền bạc khi con ra đời.

Giờ đây, chúng tôi nhận ra rằng, con cái xuất hiện sẽ khiến cuộc đời bạn thay đổi: sẽ ở nhà nhiều hơn, có nghĩa là sẽ ăn ở nhà nhiều hơn, nên rất may việc này đã giúp chúng tôi tiết kiệm được phần nào. Sau này, khi phát hiện vợ tôi mang bầu, chúng tôi mỗi tuần đều bỏ riêng một khoản tiền để chuẩn bị cho sự ra đời của bé.

5. Thói quen xấu khi mua sách

Hồi đó, khoảng 2 lần mỗi tuần, trên đường đi làm, tôi ghé vào nhà sách, mua 2-3 cuốn. Tôi thích đọc sách, một tuần tôi đọc được 1-2 cuốn. Như vậy, một tuần tôi vẫn còn vài ba cuốn chưa đọc. Trên kệ sách nhà tôi chất đầy những cuốn sách chưa đọc, cũng như trong tủ quần áo chứa đầy những bộ không được mặc đến.

Sách tiêu tốn của tôi vài trăm đôla mỗi tháng nhưng tôi chỉ sử dụng được một phần trong số đó. Thói quen mua sách thay đổi khi tôi chuyển chỗ làm, tôi không đi qua hiệu sách đó nữa. Tôi cũng dừng việc mua sách khi trên kệ sách trong nhà còn nhiều cuốn chưa đọc. Giờ đây, muốn đọc một cuốn sách mới, thay vì đi mua, tôi vào thư viện mượn. Tôi cũng đọc một số sách trên mạng. Có rất nhiều sách tôi có thể đọc miễn phí.

6. Một thời gian rất dài, tôi không có quỹ dự phòng khẩn cấp

Trong nhiều năm đầu mới đi làm, tôi hiếm khi có tiền trong tài khoản tiết kiệm, một phần do tôi tiêu tiền rất nhanh, một phần tôi cho rằng tiết kiệm không quan trọng.

Vấn đề là khi có một việc gì đó xảy ra bất ngờ, ví dụ xe bỗng dưng hỏng, mất ví… tôi không có tiền để chi tiêu. Tôi phụ thuộc hoàn toàn vào thẻ tín dụng, muốn rút tiền, tôi sẽ phải trả lãi rất cao.

Giải pháp hiện nay của tôi khá đơn giản: Tự động chuyển một phần tiền từ tài khoản thanh toán sang tài khoản tiết kiệm. Nếu tôi không dùng thì tài khoản tiết kiệm của tôi ngày càng lớn, Quan trọng là khi có việc gì khẩn cấp xảy ra, tôi biết chắc mình có tiền để chi tiêu.

7. Không lập ngân sách vì nghĩ rằng đó là việc lãng phí thời gian

Mỗi khi nghĩ tới việc lập một danh sách các việc cần chi tiêu và số tiền ước lượng cho từng món, sao cho phù hợp với thu nhập của mình, tôi cảm thấy nhàm chán và vô nghĩa.

Tuy nhiên, giờ đây tôi có cách tiếp cận thông minh hơn. Tôi theo dõi quá trình chi tiêu của mình trong hai tháng, từ đó xây dựng kế hoạch sử dụng tiền phù hợp. Tôi phân loại các chi tiêu của mình vào nhóm linh hoạt và cố định, sau đó cố gắng thắt chặt chi tiêu với từng nhóm. Việc này không chỉ giúp tôi có cái nhìn thực tế về việc mình đã sử dụng tiền như thế nào mà còn giúp tôi làm sao để tiết kiệm.

8. Không chia sẻ mục tiêu của mình với vợ

Những năm đầu hôn nhân, hầu như chúng tôi không chia sẻ bất kỳ mục tiêu tài chính cụ thể nào, vì thế chúng tôi không tích lũy được nhiều.

Giờ đây, chúng tôi trò chuyện nhiều và chi tiết về những gì chúng tôi muốn trong tương lai. Chúng tôi nói chính xác về những gì cần để mua nhà, để thành công trong công việc, để nuôi dạy con cái… Chúng tôi đặt ra các mốc thời gian để đạt mục tiêu. Bây giờ vợ chồng tôi đã trở thành những người cổ vũ cho nhau để cùng có những bước đi tích cực.

9. Tin rằng đầu tư vào hình thức sẽ được mọi người coi trọng

Tôi mua đồng hồ, quần áo đắt tiền, xe xịn, điện thoại thông minh. Tôi nghĩ rằng với sự đầu tư như vậy, tôi sẽ được đồng nghiệp đánh giá cao. Tuy nhiên, qua thời gian, tôi nhận thấy những thứ thực sự quan trọng là những gì tôi đạt được trong công việc, tôi không nhất thiết phải ăn vận bảnh bao.

Tất nhiên, hình thức cũng quan trọng nhưng quan trọng hơn là khả năng làm việc của bạn, bạn có chăm chỉ không, bạn có kỹ năng tốt không… Đây mới là những điều đồng nghiệp đánh giá cao ở bạn.

10. Mua những thứ đắt tiền bằng thẻ tín dụng và không có tiền tiết kiệm

Khi tôi muốn một thứ nào đó, dù trong tài khoản thanh toán có tiền hay không, tôi vẫn dễ dàng mua bằng thẻ tín dụng. Quan điểm của tôi hồi đó rất đơn giản: Tôi kiếm được nhiều tiền, ít nhất là so với những gì mà bố mẹ tôi đã làm được khi bằng tuổi tôi, và tôi dự đoán mình sẽ kiếm được nhiều hơn trong tương lai. Tại sao tôi lại không thể mua được những món đồ mình thích? Tôi sẽ nhận lương trong vài ngày nữa và tôi sẽ có tiền thanh toán thẻ tín dụng.

Vấn đề xảy ra khi tôi tiêu nhiều hơn kiếm được. Nợ tín dụng của tôi gia tăng và tôi không có cách nào trả tiền. Tôi chôn vùi tương lai của mình vào một đống nợ. Giải pháp hiện nay của tôi: Lập một danh sách những thứ cần mua sắm, cắt bỏ những thứ không cần thiết, suy nghĩ thông minh hơn về những thứ tôi vẫn đang mua. Đặc biệt, tôi đặt thẻ tín dụng sang một bên để bớt hẳn những khoản mua trước trả tiền sau.

11. Đi chơi với một nhóm chi tiêu cao trong xã hội

Tôi đi chơi với những người tiêu xài nhiều tiền. Họ ra ngoài, gọi những món ăn đồ uống tốn kém, chơi golf, sở hữu nhiều món đồ và quần áo đắt tiền. Tôi luôn chịu áp lực mạnh mẽ làm sao theo kịp họ, tôi đã tiêu tiền một cách nhanh chóng. Tôi cũng phải có những bữa ăn đắt tiền, những quần áo, xe cộ đắt tiền cho tương xứng.

Cuối cùng, tôi nhận ra mình không thực sự cần những món đồ này để “phù hợp” với nhóm này. Không lâu sau đó, tôi cũng nhận ra mình không có nhiều điểm chung với họ. Tôi đã phải trải qua một thời gian xây dựng những tình bạn khác, cả mới và cũ. Ngày hôm nay, tôi có những mối quan hệ mà ở đấy, tôi không buộc phải tiêu tiền liên tục và tôi cảm thấy mình thật may mắn.

12. Từng nghĩ tiết kiệm là dấu hiệu của sự nghèo đói

Tôi từng nghĩ không có gì buồn tẻ hơn cuộc sống thanh đạm. Sống mà lúc nào cũng nghĩ đến cắt giảm chi tiêu thì còn gì thú vị. Tôi từng thích thứ gì thì mua mà không suy nghĩ quá nhiều về nó. Và tôi đã phải chịu hậu quả từ việc bội chi.

Giờ, tôi đã thay đổi và đang thực hiện một số chiến lược tiết kiệm. Tôi học được rằng những thứ đơn giản như bỏng ngô cũng có giá thay đổi theo thương hiệu. Lắp đặt các thiết bị tiết kiệm năng lượng không ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày nhưng làm giảm đáng kể hóa đơn tiền điện mỗi tháng. Tiết kiệm thức ăn thừa có thể biến thành một bữa ăn ngon và rẻ cho bữa trưa ngày hôm sau. Việc tiết kiệm không khiến cuộc sống của tôi khó khăn hơn mà chỉ giúp tôi dư ra một khoản tiền.

13. Không có kế hoạch cho một cuộc sống bất ngờ thay đổi

Tôi sẽ làm gì nếu bị mất việc làm, bị bệnh tật… vào ngày mai? Hôm nay, tôi đã có kế hoạch cho chúng còn trước đây tôi cứ nghĩ những việc này sẽ chẳng bao giờ xảy ra với mình.

Tôi thay đổi kể từ khi nhận ra rằng những bất trắc có thể xảy ra với tôi và những người mà tôi yêu. Nếu tôi lên kế hoạch sẵn sàng ứng phó, tác động tiêu cực của sự việc sẽ giảm đi đáng kể. Tôi viết kế hoạch ra giấy, tôi mua bảo hiểm. Nó không hoàn hảo nhưng dù sao vẫn tốt hơn nếu tôi không có gì.

Nói thẳng ra, trước đây tôi thật ngốc, bây giờ vẫn ngốc. Sự khác biệt là bây giờ tôi đã nhận ra cuộc đời không hoàn hảo, và tôi cần đưa ra các giả định để có thể làm tốt hơn. Chìa khóa để xây dựng một cuộc sống tốt hơn là phải tỉnh táo khi làm việc. Đừng ngại hỏi bản thân, rằng những điều bạn đang làm thực sự có ý nghĩa? Đừng ngại thay đổi nếu bạn nhận ra rằng cách bạn đang làm là ngốc nghếch.

Kim Anh (Theo Business Insider)

BẢN NGÃ VÔ BIÊN (kỳ 1)

Chào bạn,

Hôm nay, tôi chân thành giới thiệu đến bạn một cuốn sách, tựa đề là BẢN NGÃ VÔ BIÊN. Nghe qua, chắc hẳn bạn nghĩ rằng đây là một cuốn sách về tôn giáo. Một khía cạnh nào đó, bạn đúng. Nó nói về đạo Lão theo quan điểm của một người Tây phương, sau một thời gian “tầm sư học đạo” người thầy Đông Phương của mình.

Ban đầu, cách đây gần 2 năm, khi tôi lần đầu tiên cầm cuốn sách trên tay, tôi cũng nghĩ đơn giản như vậy. Tuy nhiên, khi tôi đọc đi đọc lại nhiều lần, tôi phát hiện ra rằng BẢN NGÃ VÔ BIÊN không hẳn là một tín điều tôn giáo (theo nghĩa tích cực) mà còn là một triết lý sống dồi dào năng lượng và đầy trách nhiệm với chính mình và người khác. Một khoảng thời gian, tôi chịu ảnh hưởng rất to lớn khi thực hành sống theo triết lý đó (đến bây giờ vẫn vậy). Theo tôi, lối thực hành đó vừa sức với những người như chúng ta, những kẻ bận rộn liên miên ở những chốn đô thành tấp nập.

Tôi đã mua tặng sách này cho một số bạn bè của mình. Do một số người bạn ở các tỉnh xa, không có điều kiện thuận tiện như ở TPHCM, nên tôi dự tính đánh máy trọn sách này để tặng cho họ. Nói vậy không có nghĩa là bạn không nên đọc. Tôi nghĩ đây là một món quà (chút công sức của tôi) dành tặng mọi người. Điều gì đã tốt cho tôi, tôi nghĩ cũng có thể tốt cho người khác, về một mặt nào đấy. Vì vậy, tôi sẽ chuyển sách này lên Blog, chia thành nhiều kỳ (khoảng 35 kỳ). Tôi mong rằng bạn có được những giờ đọc sách thú vị sắp tới. Nếu được vậy, tôi thật là vui mừng.

Bây giờ, tôi dừng công việc giới thiệu để các bạn có thì giờ “uống nước tận nguồn”. Nếu bạn nào không chịu nổi “tiến độ” công việc này của tôi, bạn nên đến nhà sách và “tậu ” cho mình một cuốn, ủng hộ tác giả và dịch giả cũng là việc nên làm. Chúng ta sẽ cùng giúp nhau phát triển.

Bản Ngã Vô Biên
33 Bước Phục Hồi Nội Lực Của Bạn
Tác giả: STUART WILDE
Biên dịch: Nguyễn Kim Dân

33 BƯỚC GIÁO HUẤN CỔ XƯA

33 năng lượng của con người là lời giáo huấn cổ xưa. Tôi tin đầu tiên nó có nguồn gốc từ những người theo đạo Lão ở Trung hoa. 33 năng lượng được cho là bắt đầu từ một cảnh giới cao hơn vào trong phạm vi thế gian – một phạm vi như một con đường được xây dựng bằng ánh sáng – cho phép con người thoát ra khỏi các cảm xúc và các hình thức tư tưởng của sự tiến hóa này vào trong một ý thức cao hơn. Lúc đầu khi nghe nói đến khái niệm này từ thầy cũ của mình, tôi cảm thấy khó hiểu. Cách tốt nhất để giải thích khái niệm đó là nó giống như một chùm ánh sáng được tạo thành từ 33 sợi, xoắn tròn lại với nhau như một sợi dây thừng.

Trên thực tế, nó đem lại cho mọi người nguồn cảm hứng và giúp họ tiếp tục sự tìm kiếm thánh linh của mình trong cuộc sống. Nó giúp họ tạo nên sự củng cố sức mạnh mà trong lời giáo huấn này được gọi là sự hợp nhất. Một khi năng lượng của sự tìm kiếm và sự hợp nhất đã được thiết lập một thời gian, năng lượng thứ 33 thoát ra khỏi liên hợp thần kinh đó. Đây là năng lượng của người đã được điểm đạo.

Tôi không bao giờ thích các định nghĩa cũ về người đã được điểm đạo; đối với tôi các định nghĩa đó luôn luôn được cảm thấy khá riêng biệt và tinh túy. Tôi không đưa ra đề nghị khái niệm về “chúng ta và chúng nó”; tôi thấy điều đó khá nham hiểm và vị kỷ. Và tôi không thích những người được điểm đạo ám chỉ các thế lực. Tôi cảm thấy họ làm như vậy vì địa vị và vòng quay tiền bạc nhiều hơn lối sống linh thiêng. Nếu bạn là một người đã được điểm đạo, tôi muốn thấy bạn có thể làm gì và, nếu bạn có thể làm điều bạn nói, tôi cũng muốn bạn dạy tôi cách làm điều đó nữa.

Trên thực tế, qua lời giáo huấn của 33 năng lượng, tôi đã khám phá ra năng lượng của người được điểm đạo không nhất thiết là năng lượng của một thầy phù thủy, hay một pháp sư – nó còn hơn năng lượng của siêu nhiên tính. Nó dần dần bắt gặp bạn một khi bạn đã vượt ra ngoài các cảm xúc và các hình thức tư tưởng chung đối với cảnh giới thế gian này, và khi bạn đã buông bản ngã ra một chút và đi theo Bản ngã Vô biên bên trong.

Vâng, nhận thức của bạn đang phát triển, và những điều lạ thường thường xảy ra, nhưng điều đó không phải là vấn đề rèn luyện. Vấn đề cố gắng đạt được một năng lượng tâm linh cao hơn thuộc loại này là để nó có thể trả tự do cho bạn và giải phóng bạn khỏi sự bất an dễ xúc cảm – và vì vậy bạn có thể chỉ dạy điều đó cho anh chị em mình và trả tự do cho họ. Theo quan điểm của tôi, đó là cách tốt nhất.

Khi tôi suy nghĩ về lời dạy cổ xưa, tôi tự hỏi người ta có thể biến 33 sợi ánh sáng được xoắn tròn lại với nhau làm thành một cái gì đó có sẵn và hữu ích để người thường có thể sử dụng. Tôi thích những năng lượng “ở dưới đây” để giúp bạn vượt qua những điều bình thường, như mẹ vợ điên rồ của bạn đang làm cho bạn hóa điên rồ. Đó là loại khoa thần nghiệm tiện lợi cho người người dùng mà tôi thích.

Cách nay nhiều nam, tôi đã quyết định hướng dẫn buổi thảo luận vào cuối tuần về 33 năng lượng của con người. Tôi cảm thấy tự tin là tôi có thể chuyển bản chất giáo huấn cổ xưa nhất thời thành một phương pháp thực tiễn có thể giúp ích cho mọi người. Vì vậy, tôi giữ chỗ trước trong một khách sạn đẹp ở Washington, D. C., gửi đi những quyển sách nhỏ quảng cáo, và khoảng 120 người đã có mặt.

Suy nghĩ về buổi thảo luận mà tôi sắp dự, tôi đã viết 10 bước đầu tiên và những tấm thẻ nhỏ, nhưng khi tôi viết tới bước thứ 11, tâm trí tôi hoàn toàn trở nên trống rỗng. Lúc đó là 7 giờ 30 sáng, tôi đang ở trong phòng của khách sạn, và buổi thảo luận đã được sắp xếp để bắt đầu vào lúc 9 giờ. Thật là kinh hoàng!

Dù tôi đã cố hết sức, tôi không thể đi từ bước thứ 10 qua tới 3 bước cuối cùng (31, 32 và 33) mà tôi biết là Sự tìm kiếm, Sự hợp nhất, và Người được điểm đạo. Tôi đã có một buổi thảo luận trông giống như một bánh rán có một lỗ lớn chết tiệt trên cái bánh! Tôi sắp sửa bước lên sân khấu và thù nhận rằng tôi là một kẻ phá bĩnh hoàn toàn, và tôi đã mời một nhóm người tới buổi thảo luận cuối tuần để tôi không thể nào tự mình hiểu nổi – một kẻ vô công rỗi nghề thật sự.

“Hãy thư giãn, công tử bột”, tôi tự bảo mình. Tôi đã đặt bữa ăn sáng: trứng, cà phê, bánh sừng bò, món thú vị, tất cả trên một cái khây bạc đẹp mắt. Bây giờ là 9 giờ kém 20, và tôi vẫn không khôn ngoan hơn tí nào. Tôi tự nghĩ, nếu năng lượng này là có thực, nó sẽ biến thành lời lẽ con người; nếu nó không có thực, cố gắng dạy điều đó cũng không có ích gì.

Tôi nhặt một số văn phòng phẩm trong khách sạn và yên lặng theo Thiện tính Vĩ đại ở ngoài đó đang giúp đỡ chúng tôi, tôi nói, “Thiện tính Vĩ đại, công tử bột, dù anh là gì chăng nữa – người chăm lo 33 năng lượng – hãy cho tôi thấy ngay sự yên ổn của lời giáo huấn này; nếu không, tôi no ứ rồi”.

Một điều kỳ diệu đã xảy ra. Tôi nghe lời nói diễn ra trong đầu tôi, và bàn tay tôi bắt đầu viết: bước 11, 12, 13… mỗi bước lần lượt tuôn ra hết bước này đến bước khác, liền một mạch tới bước thứ 30. Tôi ghi thật nhanh những bước đó bằng những ngón tay nhỏ múp míp. Đây là quyển sách nói về buổi thảo luận mà thiện tính vĩ đại đã ân cần điền vào cho tôi sau bữa ăn sáng vào lúc 9 giờ kém 10 ở D. C. cách nay 14 năm.

Một số khái niệm này là những khái niệm mà tôi đã bao gồm trong những quyển sách khác của mình, và nếu bạn đã đọc tất cả những thứ này của tôi, thì đây sẽ là sự xem xét lại một phần các ý tưởng đó. Nhưng đây là đoạn duy nhất trong tác phẩm của mình trong đó toàn bộ khái niệm được trình bày trong một bài.

Thỉnh thoảng, tôi thấy rất có ích để trở lại những gì mà tôi đã biết rồi. Trở lại những điều đơn giản có ý thức cao hơn, bạn thấy rằng chúng không đơn giản như bạn đã nghĩ lúc đầu. Bạn nhớ những đoạn ngắn mà bạn đã quên, và một nhận thức mới, sâu sắc hơn nảy sinh để tăng cường những gì bạn đã biết rồi.

Nếu bạn chưa đọc sách của tôi, thông tin sẽ mới và đậm nét, và hy vọng nó sẽ có ích cho bạn. Nó đã có ích cho nhiều người, và nếu bạn có thể đi tới đoạn kết của 33 bước, và nếu bạn hoàn thành bằng hành động, nó sẽ tăng thêm năng lượng của bạn, đem lại sự nhận thức cho bạn, và cho bạn sự tự do. Cuối cùng, bạn đi qua ô cửa đứng giữa hai thế giới: thế giới này và thế giới kia vô biên, linh thiêng hơn, đang tiến hóa và kề cận thế giới của chúng ta.

Dĩ nhiên, bạn phải có lòng mong muốn thay đổi và phát triển. Lòng mong muốn đó thường bắt đầu từ một chỗ tiêu cực – như sự không thỏa mãn với hoàn cảnh hiện thời của mình hay những người xung quanh bạn. Bạn khát khao một cơ hội tìm tới một cái gì mới.

Đôi lúc thiện tính vĩ đại và kỳ diệu là vũ trụ vô hình xung quanh chúng ta, giúp chúng ta bằng cách tạo ra một sự thay đổi đột ngột, một sự thay đổi đánh dấu một bước ngoặt đặc biệt trong cuộc đời của chúng ta. Trong vấn đề phim ảnh họ gọi nó là vấn đề cốt truyện, khi đột nhiên đang quay thành phim 20 phút một cái gì đó khác nhau xảy ra đưa câu chuyện đi theo một hướng khác. Khi năng lượng hiện thời của cuộc sống của bạn trở nên nhạt nhẽo và được dùng hết, cảm xúc, tình cảm, và sự bất mãn từ tâm hồn sâu thẳm tạo nên một vấn đề cốt truyện cho bạn. Nó thường có những hàm ý thuộc tâm linh hay vật chất.

Có thể bạn nhuốm bệnh. Đôi với những người khác, vấn đề cốt truyện của họ là đốn một cái cây – như ở vận tốc 70 dặm một giờ – điều đó thường xoay tòn họ. Hay có một sự ly dị, một cái chết trong gia đình, một sự phá sản, hay một cái gì đó kỳ quặc xảy ra.

Nói chung, khi bản ngã đang trải nghiệm và nó tự hài lòng với chính mình, nó sẽ không xem xét tính chất tâm linh hay các khuôn mẫu đức tin khác nhau, những trí tuệ cổ xưa, sự củng cố năng lực, kỷ luật cá nhân, hay loại hành động sẽ biến một cuộc sống trần tục thành một sự mưu cầu thiêng liêng. Trước tiên bạn thường phải thiêu hủy tất cả những sự lựa chọn của bản ngã – và sau đó đốn một cái cây.

Vì vậy khi bạn đọc báo thấy rằng bốn người đốn hạ một cái cây đêm qua, mặc dù điều đó thật buồn, biết rằng về cơ bản những gì họ đang tìm kiếm là Bản ngã Vô biên của họ. Dĩ nhiên, theo sau 33 bước này thì an toàn hơn nhiều. Nhưng một số người vội vã tự khám phá chính mình, vì vậy họ đốn cây để thay thế. Đôi lúc chúng ta gây ra các tai nạn để thoát khỏi một tình thế tuyệt vọng, do đó tạo ra sự thay đổi mà chúng ta cần; và đôi lúc chúng ta tạo nên các tai nạn vì thiếu sự cân bằng khi chúng ta am hiểu sâu sắc bản ngã. Vì vậy bạn không nên cảm thấy bối rối xúc động. Tất cả chúng ta đều vô biên và tất cả các sự kiện – tích cực hay tiêu cực – chỉ là một phần của cuộc hành trình của bạn từ bản ngã tới tâm linh. Một số người đi đường tắt.

Tôi thực sự đến với Thượng đế vào tuổi 28, vì vào lúc đó tôi thực sự buồn chán, hơi loạn tâm thần, và hoàn toàn bị rối loạn chức năng. Một hôm, tôi đã làm một điều vô cùng khéo léo: Tôi đã giũ sạch tất cả. Tôi đã tống khứ chiếc xe hơi Rolls-Royce buồn tẻ, nhân viên của tôi, tất cả những kẻ theo đóm ăn tàn, và tôi đã giao những gì còn lại thuộc ngành kinh doanh quần Jeans của mình cho đối tác của mình. Tôi có một căn hộ ở London trên đê Chelsea vốn là một khu vực thanh lịch xinh đẹp. Tôi nhớ là mình đã suy nghĩ, tôi muốn bỏ đi; tôi muốn tự do. Không hơn chuyện nhảm nhí (BS) – Tôi muốn một cuộc sống chân thật, thực tế và có ý nghĩa.

Một bộ gương đắt tiền ở trong phòng trước của căn hộ tôi. Tôi gọi một người bạn và đề nghị anh cho người theo xe tải. Tôi nói: “Tôi sẽ cho anh một số gương đẹp”. Anh ấy đã tới, tháo móc ở gương ra và kéo chúng ra, hoàn toàn hài lòng với bản thân mình.

Rồi vào ngày cuối cùng tôi rời khỏi căn hộ – nó trị giá khoảng 400.000 USD theo giá thị trường – Tôi chỉ đóng cửa và đi. Tôi không cắt điện thoại hay điện. Tôi cũng không viết thư cho ngân hàng và giải thích tại sao họ không nhận thế chấp. Tôi không nợ họ nhiều lắm. Tôi có nhiều vốn cổ phần trong căn hộ, nhưng tôi không quan tâm đến tiền bạc – Tôi biết ngân hàng sẽ không mất tiền mặt; trên thực tế, họ sẽ kiếm được khối tiền từ sự ra đi của tôi khi họ sẽ chiếm hữu lại tài sản.

Tôi không lấy một thứ gì cả. Thậm chí tôi không ăn thức ăn trong tủ lạnh. Tôi đã để lại tất cả quần áo và đồ đạc của tôi (dĩ nhiên trừ những tấm gương), và tôi rời bỏ căn hộ như thể tôi đang đi vòng quanh góc đường tới 7 – Eleven. Đi bộ xuống phố, tôi rẽ về bên phải ra khỏi đê Chelsea đi về phía bắc tới đường các vị Vua. Khi tôi dừng lại để băng qua đường, có một ống dẫn nước ở dưới chân tôi. Tôi không giữ chặt chìa khóa cửa trước của căn hộ và làm rơi nó xuống ống dẫn nước. Đó là tôi muốn thay đổi bao nhiêu. Tôi đang ra đi. Đi ra giống như đó là sự khởi đầu của cuộc tìm kiếm tâm linh. Tôi đã quyết định, “Này, Stewie, đã đếnlúc có một cái gì đó khác biệt”.

May mắn thay, tôi đã tìm thấy một người thầy tâm linh. Ông biết ông đang nói về cái gì, và ông bắt đầu dạy tôi về đạo Lão. Cái gì rất tuyệt diệu về đạo Lão là đạo dạy bạn tách biệt – không chỉ khỏi các cảm xúc của thế gian và các cảm xúc của gia đình bạn và những người chung quanh bạn, mà nó còn dạy bạn tuân thủ và tách biệt khỏi các cảm xúc của chính mình. Nó hầu như ngự trị trên chính bản thân bạn và theo dõi điều gì đang tiếp diễn hơn là kiểm soát toàn bộ vở nhạc kịch. Khi biết tách ra khỏi những hối thúc và sự băn khoan lo lắng của mình, bạn trở nên trong sạch hơn, và ít là nạn nhân của tài sản của chính mình hơn.

Đạo giáo là một triết lý thú vị có nguồn gốc từ Trung hoa, khoảng năm 500 TCN. Đạo được viết là “Taoist” (người theo đạo Lão) nhưng phát âm là “Dowist”, điều đó luôn làm cho tôi lúng túng. Sự dị thường đã xảy ra vì các học giả phương Tây nghiên cứu ngôn ngữ Trung Hoa trong thời kỳ đầu đã cố gắng dịch âm tiếng Trung Hoa sang mẫu tự tiếng Anh. Họ không bao giờ thực sự quyết định liệu nó là “dow” hay “tao”. Nó được phát âm là “dow” và được viết bằng tiếng Anh là “Tao”.

Vì vậy bạn có lẽ đã thấy Đạo Đức Kinh (Tao Te Ching hay Dow De Ching) trong hiệu sách địa phương của mình. Đó là một công trình kỳ diệu – hoa mỹ và tốt đẹp – nhưng lúc đầu đọc nó bạn không biết nó muốn nói gì, tôi phải nói là tôi cũng không hiểu nữa.

Nhưng cái đẹp của triết học đạo Lão không giống như nhiều tôn giáo, nó không có quy tắc nào. Vì vậy đạo Lão tự nhiên hấp dẫn tôi. Một khi bạn hiểu nó, bạn thấy là các khái niệm của đạo Lão trông cứ giản dị và truyền cảm. Đạo Lão dẫn dắt bạn từ thế giới của bản ngã, vẻ đẹp quyến rũ và ảo tưởng vào trong tính chất tâm linh của tự nhiên và Bản ngã Vô biên. Đạo Lão đã ảnh hưởng đến tôi rất nhiều.

Thế giới của bản ngã là thế giới không thoải mái, thậm chí đôi lúc thống khổ. Bạn phải tranh đấu để giữ cho nó hạnh phúc. Bạn có thể cho nó một xe hơi mới để chơi, một món đồ chơi, một số kinh nghiệm về tình dục, bạn có thể say rượu và nhét đầy thức ăn; mặc dù vậy bản ngã thức dậy sáng hôm sau để ghim chặt một bảng danh sách các đồ vật va2ot trán của bạn, và cho biết: Này, gã khờ, hãy lấy cho ta cái này, hãy lấy cho ta cái kia. Ta cảm thấy bất an – ta muốn nhiều hơn, nhiều thứ hơn nữa”. Bản ngã tự nhiên thiên về sự rối loạn chức năng. Thật là gay go để đi đến bất kỳ loại thanh thản nào trong đó những bậc thần nghiệm phương Đông gọi là “thế giới ảo tưởng” – những ảo tưởng về thế giới do bản ngã điều khiển.

Ngoài những nỗi thăng trầm của cuộc đời ra, bình diện vật chất là một kinh nghiệm vẻ vang. Từ khía cạnh tâm linh, không có bất kỳ năng lượng phủ định nào trên bình diện này, chỉ ảo tưởng của năng lượng phủ định. Hãy để tôi giải thích. Tất cả năng lượng phủ định bắt nguồn từ những nhận thức và định nghĩa về bản ngã. Cái mà chúng ta gọi là sự bất hạnh hay một kinh nghiệm tiêm cực, là bất kỳ sự mâu thuẫn nào thuộc quan niệm của bản ngã.Vì vậy nếu một cái gì đó xảy ra mâu thuẫn với bạn, bạn sẽ cho rằng bạn đã đau khổ theo một cách nào đó.

Bạn muốn sống một cuộc sống không đau khổ, và bạn té ngã trên vỉa hè và làm trật mắt cá chân của mình – có một sự mâu thuẫn. Bạn muốn ấm cúng và ấm áp, và thượng đế mưa như trút. Bạn muốn một lối sống giản dị có nhiều tiền, nhưng có nhiều áp lực trong công việc, vợ bạn làm cho bạn phải khổ sở, các con bạn làm cho bạn phát điên lên, ông chủ đang quấy rầy bạn, và bây giờ có nhiều mâu thuẫn hơn để đấu tranh. Vì vậy những gì mà chúng ta gọi là “những kinh nghiệm tiêu cực” thực chất chỉ là sự mâu thuẫn giữa các quan niệm của bản ngã. Tất cả sự đau khổ dễ xúc cảm bắt bản ngã phải gánh chịu. Điều đó không làm cho nó dễ chịu, nhưng một khi bạn có thể thấy rằng nó bắt nguồn từ tín điều của bản ngã, bạn có thể bắt đầu chữa lành nó khá nhanh.

Tôi thích một triết lý về cuộc đời không có những điều tuyệt đối thực sự. Nói một cách khác, thật là một ảo tưởng khi nói rằng chúng ta phải ấm cúng, an toàn, giàu có, và khỏe mạnh, hay chúng ta nên sống một cuộc sống trường thọ – điều này cũng là một phần khác của những luật lệ của bản ngã phải không? Bạn có thể sống một thời gian dài, và bạn có thể không. Sống tới lúc tuổi già cũng chẳng ích gì nếu bạn sống cả đời trong ngục tù buồn tẻ vốn là một tình trạng làm rối bời đời bạn. (Theo “nghĩa buồn tẻ”, tôi muốn nói đến thế giới bình thưởng của con người máy móc). Điều tốt hơn là bạn sống một hay hai tuần với tư cách là con người được thừa nhận, tự do, hoàn toàn yên tĩnh, thương mến còn hơn 90 tuổi trong tình trạng cực kỳ lộn xộn của bản ngã.

Chính chất lượng của cuộc sống trong khi bạn đang sống mới là quan trọng. Nếu ngày nay là ngày cuối cùng của bạn trên trần thế, điều đó sẽ chỉ là bi kịch nếu bạn không trải nghiệm cuộc đời một cách đúng đắn – nếu bạn không bao giờ tự cho phép mình kinh qua thú nhục dục của cuộc đời, để thực sự sống cuộc đời đó. Vấn đề là gì, nếu cuộc sống chỉ là sự đau khổ, nỗi thống khổ, sự rối loạn chức năng, và sự lo lắng?

Nhưng nếu bạn xoay sở để tự mình hòa giải về mặt tâm linh và tâm lý, nếu bạn đã nhìn vào tâm hồn và phục hồi sức mạnh vô biên bên trong bạn thì đột nhiên bạn có thể nói, “Vâng, tôi đã làm điều đó. Cuối cùng tôi đã đến đó: tôi đã mua được áo thun, người anh em. Tôi sung sướng tiếp tục tới một khía cạnh khác”.

Hãy nhìn xung quanh các quốc gia phương Tây của chúng ta, bạn có thể thấy là chất lượng cuộc sống của mọi người đang trong tình trạng xấu đi. Họ đang trở nên ngày càng tồi tệ hơn, ngày càng bệnh hoạn. Vì vậy bạn chỉ có hai sự lựa chọn. Bạn có thể ngồi ì ra đó và bị bệnh về thể xác và cảm xúc, hoặc bạn có thể làm một cái gì đó về điều đó. Bước đầu tiên của cuộc hành trình này là sự khao khát. Sự khao khát của bạn mạnh như thế nào? Bạn sẽ củng cố và trở nên tự do và cảm nhận thế giới theo một cách khác không? Có thể bạn không nghĩ đến nơi bạn tìm thấy chính mình ngày nay không? Bạn không phải vượt qua khỏi những giới hạn theo cách mà tôi đã làm và đi ra khỏi nhà mình. Nhưng bạn phải có sự mong muốn, và bạn sẽ phải hành động để thay đổi nhiều điều.

Bạn phải di chuyển trước tiên. Tâm linh không bao giờ đi xuống để tìm bạn. Nó không vừa đi lang thang vừa nói: “Có ai ở đây muốn được nhận thức không? Có ai muốn có được sự hiểu biết siêu việt không?” Tâm linh không vừa huýt gió trong thương trường vừa cố gắng quảng cáo rùm beng việc kinh doanh. Tâm linh ngự trị ở đó, thụ động chjo72 bạn đến và lấy nó. Vì vậy, một phần tiền trình của bạn là vươn tới nó.
Hãy đưa tay bạn lên, chìa ra và nói với Thiên Lực vô biên bên trong bạn – bạn muốn mô tả nó bằng bất cứ cách nào: Đức Phật, ý thức Đức Kito6, Krishna, Đạo – hãy vươn lên và nói, “Này, tôi muốn thay đổi. Tôi muốn đi xa hơn nữa nơi tôi tìm thấy chính mình bây giờ; vì nếu tôi không muốn thay đổi, tôi sẽ làm cho mình buồn đến chết mất”. Bạn phải muốn thay đổi – đó là bước đi đầu tiên. Tôi muốn. Tôi phải nói. Tôi có nhiều ước vọng và rất kiên trì. Rất nhiều.

Vì vậy nếu bạn xuất hiện trong cuộc hành trình này, hãy cam kết. Nếu bạn không muốn cam kết, hãy ném quyền sách này ra ngoài cửa sổ. Một khi bạn cam kết, nó sẽ dần dần trả tự do cho bạn, giải phóng bạn ra khỏi phần lớn gánh nặng không cần thiết. Một số trong 33 khái niệm này trả tự do cho bạn ngay và một số khái niệm trả tự do cho bạn sau này – từ bây giờ đến ba tháng, từ bây giờ đến chín tháng, năm năm sau – khi bạn hiểu ở mức độ vô hạn chúng thực sự có nghĩa là gì, và bạn có thể thấy mọi điều một cách sâu sắc hơn.

Nó giống như một củ hành. Lột một lớp vỏ này, sẽ có một lớp vỏ khác ở bên dưới nó. Bạn luôn đi càng ngày càng sâu hơn vào bên trong, khám phá các nhận thức mới, và hiểu cuộc đời một cách có ý nghĩa hơn. Vì vậy, mong muốn tiến hóa, mong muốn trở thành một điều gì đó khác biệt. Chắc chắn tôi có niềm khao khát. Lúc còn nhỏ được nuôi dưỡng ở Phi châu và bị buộc phải theo hết một nền giáo dục cứng nhắc của trường nội trú Anh và sau đó tiếp tục gia nhập một xã hội Anh câu nệ, cứng nhắc – điều đó tạo nên niềm khao khát trong tôi.

Tôi đã không mất nhiều thời gian để khám phá ra rằng tôi không thích hợp với xã hội như vậy. Trên thực tế, tôi trở thành một nhà chuyên nghiệp càng lập dị càng tốt. Chính sự khẳng định của tôi là một ngày nào đó tôi sẽ thoát khỏi nhà tù buồn tẻ cùng lực lượng của thế giới gây hạn chế và tìm cách lôi kéo và kiểm soát bạn cũng như tôi. Dĩ nhiên, có hàng triệu người khắp cả đại cầu không thích hợp với thế giới như vậy. Trong những quyển sách của tôi, tôi gọi họ là “những kẻ cư ngụ bên lề”.
Những kẻ cư ngụ bên lề không nhất thiết là những kẻ sống lang thang hay những lữ khách hippi, họ cũng không phải là người theo chủ nghĩa vô chính phủ đang cố gắng phá tung quán trọ. Họ là người biết có một cái gì khác cho cuộc sống ngoài bản ngã, sự buồn tẻ, sự kiểm soát, và các thể chế ra. Họ là người biết và tin vào một thực tại khác biệt – một ý tưởng khác. Tin tưởng và hành động một cách khác biệt, họ tự tách mình ra khỏi các cảm xúc bộ lạc thông thường và xông tới tìm lấy sự tự do. Ngay bây giờ họ có thể vẫn đang là tài xế cho công ty xe buýt thành phố. Nhưng, trong tâm hồn họ, họ đã di chuyển ra bên ngoài lề của sự tiến hóa nhân loại, ra khỏi cái mà đa số xem là thực tại bình thường.

Chắc chắn tôi là một kẻ cư ngụ bên lề và có lẽ bạn cũng vậy, nếu không, bạn sẽ không bị thu hút vào những lời giáo huấn này. Nếu bạn không biết liệu có phải bạn là một kẻ cư ngụ bên lề không, hãy ngồi xuống và suy nghĩ một chút về điều đó. Tôi chắc chắn bạn là người kỳ quặc – hoàn toàn kỳ quặc. Và tôi hoàn toàn kỳ quặc. Và có hàng triệu người lập dị trong chúng ta – khắp cả hành tinh, tác động đến ý thức! Tuyệt vời, thực vậy.

Điều gì đã xảy ra cho tôi có lẽ là điều đã xảy ra cho bạn. Khi tôi cố gắng làm cho phù hợp, tự uốn nắn minh vào trong bộ com lê ba chiếc và trong hệ thống giai cấp Anh và toàn bộ cấu trúc xã hội, tôi chạy tới các cuộc đua Royal Ascot, đội mũ chóp cao và có thể nhiều hơn điều đó; và có Nữ hoàng đang đi thong thả trên đường đua trong xe ngựa nhỏ của bà, và mọi người rất thanh lịch (so lah-dee-dah). Tôi sẽ cười và nghĩ, “Đồ chết tiệt tôi đang làm gì ở đây?” Tôi cảm thấy thất vọng và vô vị; tôi không làm điều đó được. Sự điều chỉnh cảm thấy như sự thất bại – sự chạy trốn có nghĩa là sự thành công.

Nếu bạn là một kẻ cư ngụ bên lề và tình trạng tâm trí cố định của bạn không thích hợp, điểm cốt yếu chỉ là đồng ý với sự không thích hợp đó. Tại sao lại tranh đấu? Chắc chắn bạn đã phải đứng vào vạch đợi lệnh xuất phát và có mặt trong những cuộc họp mặt thân mật gia đình vào lễ Giáng sinh và gạt bỏ tất cả thứ đó trong cái máng ăn. Nhưng cuối cùng, trong tâm hồn của bạn, điều mà bạn thực sự phải làm là thiết kế một cây cầu sẽ đưa bạn từ bên này ở đây nơi tất cả điều đó đều buồn tẻ và hạn chế, lên Quốc lộ 33, con đường ý thức đó dẫn tới lãnh vực của Bản ngã Vô biên (Đại ngã). Một khi bạn thấy thế giới là năng lượng và bạn thấy mình là năng lượng, một khi bạn mong muốn cảm nhận, bạn tự động biểu lộ sự tiến hóa khác biệt cho bản thân mình.

Hãy nghĩ đến điều đó như vậy. Đa số mọi người say mê với ý thức đề xuất và tự tác động tới chính mình để thừa nhận ý tưởng cho rằng cuộc đời do họ tạo nên. Nếu bạn thiếu cân bằng, mọi sự trở nên sai lầm. Nếu bạn có những tư tưởng tiêu cực, bạn nhận được kết quả tiêu cực. Những điều này đặc biệt không đáng kinh sợ, mọi người hiểu các khái niệm gây choáng váng thế gian. Đa số những người có trách nhiệm đều thừa nhận là họ tạo nên thực tại của mình.

Tuy nhiên, hãy nghĩ đến điều này. Nếu bạn ở bên trong cảm xúc phổ biến, nếu bạn tin những gì mọi người khác tin, nếu bạn đi đơn điệu theo con đường mà họ cũng đi, cuối cùng bạn buộc phải tiến triển bên trong theo sự tiến hóa nhóm của những người đi cùng đường với bạn. Số phận của bạn là số phận của họ. Vì, nếu bạn không suyu nghĩ và hành động một cách khác biệt thì bạn không có một nhận thức khác về đời sống, về mặt tâm linh bạn phải công bố những gì mà người khác công bố, vì vậy bạn sẽ giải quyết vấn đề mọi người khác đang đi đâu.

Tôi đã hỏi mọi người trong các bài thuyết trình của tôi, “Bao nhiêu người trong số quý vị sẵn sàng không làm bất cứ điều gì, chỉ ngồi ở đó và bị lôi kéo vào trong cuộc tiến hóa chung tập thể?” Trong tất cả những nơi mà tôi đã xuất hiện, và tôi đã đi qua hàng trăm thành phố, tôi cho rằng chỉ có một người từng đưa tay lên. Người đó chỉ muốn biết nhà vệ sinh công cộng ở đâu.

Nhưng hầu như mọi người muốn một cái gì khác. Nếu bạn suy nghĩ theo cách mà bạn luôn suy nghĩ, nếu bạn làm những điều mà những người khác luôn luôn làm, nếu bạn hành động theo cùng một cách, nếu bạn cũng có những cảm xúc và niềm tin giống như vậy, cuối cùng bạn tất phải đến nơi mà người khác đến. Nếu bạn không tưởng tượng ra điều đó, bạn phải thay đổi. Bạn phải chọn lựa toàn bộ khuôn mẫu niềm tin khác biệt, một cách hoạt động khác. Kỷ luật, sự yên lặng. Sự tôn trọng tính chất tâm linh bên trong bạn. Bạn không thể có nó theo cả hai cách. Bạn không thể vừa ngồi và làm “người nằm ì ở nhà” và nói: “Vâng, đó là một ý kiến hay phải không? Ồ, vâng, tuyệt vời, ồ, vâng! Rất tích cực, thú vị”, và không làm gì cả. Bạn phải định hướng hành động, và bạn phải có niềm khao khát. Đó là điều then chốt. Muốn tiến hóa, hy vọng thay đổi, chưa hẳn đã đầy đủ – hãy hành động, công tử bột! Hãy hăng hái lên, và nên nhớ, bạn không chỉ có một mình.

Tôi tin rằng toàn bộ cuộc tiến hóa của hành tinh được bao phủ trong một ý thức; tất cả chúng ta là những mảnh cực nhỏ bên trong ý thức lớn hơn đó. Hãy tưởng tượng tâm trí toàn cầu tập thể là một toàn ảnh khổng lồ, mỗi người trong chúng ta là một chấm nhỏ trong toàn ảnh đó – bạn, tôi và tất cả những người khác. Nếu tôi thay đổi, điều đó giúp bạn. Nếu bạn thay đổi, điều đó giúp tôi. Dần dần, điều nhận thức có ý thức này lan tràn khắp cả thế giới, xuyên qua các tôn giáo và các thể chế, thu phục tâm hồn của người bình thường. Đó là cuộc hành trình trở lại Thượng đế. Bạn có thể gọi nó là cái gì mà bạn muốn vì Thiên lực (ông ấy, bà ấy, nó) chẳng màng đến việc bạn gọi nó là gì. Boogaloo.

Khi ý thức luân chuyển và lan ra, nó thay đổi mọi người; tất cả chúng ta đều thức tỉnh, và sự tiến hóa của hành tinh này tiến về phía trước. Vì vậy, nếu bạn sáp nhập hai hay ba khái niệm mới trong tâm trí bạn, và bạn tăng năng lượng của bạn lên một chút, bạn tự củng cố chính mình, và sau đó giúp đỡ những người khác – nhất là những người mà bạn đến tiếp xúc sẽ cảm thấy năng lượng của bạn và nhận thấy sự khác biệt.
Tất cả chúng ta đang đẩy năng lượng về cùng một hướng, cố gắng tạo nên một xã hội yêu thương hơn, ý thức hơn, kết hợp vào với nhau tốt hơn cho toàn thể nhân loại. Có thể mất một ít thời gian. Mọi người trong nhân loại có thể mất 500 năm để vượt xa hơn assoholic hiện tại. Nhưng này, điều đó có nghĩa quan trọng nào? Nếu bạn là vô biên, điều đó có thể mất bao lâu tùy theo ý thích. Sự thực là, bình tĩnh bạn tự nhủ: “Ít nhất chúng tôi đang tiến về phía trước, một cái gì đó đang xảy ra ở đây, chúng tôi đang cố gắng”.

Đó là toàn bộ quan điểm của 33 bước này – tạo ra năng lượng cho bạn. Nhưng bạn không thể tạo nên một năng lượng hoàn toàn mới và vẫn bám chặt vào chỗ bạn đang ở bây giờ. Nếu bạn muốn đi xuống dòng sông vĩnh cửu của nhận thức tới Bản ngã Vô biên của mình, bạn phải buông cái nhánh mà bạn đang đeo bám ra và để dòng sông mang bạn đi.

Điều đó có nghĩa đương đầu với những điều bất an và những nỗi lo sợ và thực sự nhìn lại chính mình. Đôi lúc điều đó có thể gây đau khổ một chút vì cái mà bạn thấy là hàng hàng lớp rác rưởi – hàng đống rác rưởi. Và bạn tự nhủ “Trời. Tôi nhẫn tâm quá. Tôi là một assoholic tổng thể. Tôi cần gia nhập Assoholics một cách ẩn danh. Tôi là một assoholic chán ngắt như thế”. Rồi, một khi bạn có thể nhận xét bạn là một assoholic như thế nào, bạn mới yêu chính mình. Hãy nhìn vào gương và nói: “Cậu cả, đây là một trong những thằng ngốc vĩ đại nhất trên đời, nhưng ta yêu hắn, ta yêu nàng, và ta sẽ thay đổi họ”.

Hãy suy nghĩ về điều này: nếu bạn trong trắng, một thiên thần hoàn toàn, hoàn toàn ở trên đỉnh cao, hoàn hảo, bạn sẽ không tồn tại ở đây. Toàn bộ vấn đề tiến hóa trên thế gian của chúng ta là trải nghiệm cẵn bã và rác rưởi và tất cả sự bạo lực và sự hoạt động khác thường, và thừa nhận điều đó. Khi linh hồn nhập vào một thể xác nó học hỏi những kinh nghiệm hạn chế. Bạn thức dậy vào một buổi sáng và nhìn lại mình – 180 cân Anh (81,72kg) – mập quá! Bạn phải kéo lê thân xác đó đi khắp nơi suốt ngày – trong tình trạng thể chất thật là gay go khi phải kéo lê nó đi!

Nhưng bạn không thể chống lại cuộc đời. Hãy thừa nhận sự hạn chế và sự rung cảm tiêu cực của bản ngã, và nhận thấy chúng ta hiện hữu ở đây để vượt qua chúng. Nếu nơi này hoàn hảo, chúng ta sẽ không có mặt. Chúng ta sẽ không hóa thân thành một thể xác. Chúng ta sẽ nhìn nó và chúng ta sẽ suy nghĩ, “Này, nó quá buồn chán – tẻ nhạt. Tôi sẽ không xuống vào trong thể xác này; nó tẻ nhạt như xem lớp sơn khô, không có gì tiếp diễn”.

Vì vậy, bạn là cái mà bạn hiện hữu. Bạn có cái mà bạn có, và tất cả thì có đủ cho mọi người. Nó có thể tiến hành một trong hai cách. Nhưng trước tiên bạn phải phục hồi Bản ngã Vô biên bên trong bạn, và vì vậy bạn bắt đầu bằng cách mời gọi nó vào trong cuộc sống của bạn.

Không sợ… chỉ sợ…

Như mỗi tuần đã trôi qua…từ các công việc, trải nghiệm…tôi lại suy nghĩ, tự viết ra những điều cho mình, và chia sẻ…không hẳn để gặp đồng cảm, mà để ai đó thấy đúng / sai mà thêm tự củng cố…

1. Không sợ nghèo mà chỉ sợ quen nhiễm các bệnh nghèo

2. Không sợ lãnh thổ chật hẹp, chỉ sợ không thể hưng quốc

3. Không sợ mình bé, chỉ sợ mãi không thể trưởng thành

4. Không sợ còn dốt, chỉ sợ không tiếp muốn thực học

5. Không sợ khó khăn thiếu thốn, chỉ sợ không cố gắng

6. Không sợ thất bại, chỉ sợ không dám tiến công

7. Không sợ đi sau người, chỉ sợ quay lưng với tiến bộ

8. Không sợ kẻ mạnh bắt nạt, chỉ sợ bạc nhược tự thua

9. Không sợ sản phẩm nhỏ, chỉ sợ không làm lớn được thị trường

10. Không sợ dân trí thấp, chỉ sợ chính trị không nâng được dân khí

11. Không sợ thiếu bạn, chỉ sợ cách sống không người tốt muốn chơi

12. Không sợ không có lợi thế, chỉ sợ mình tự cô lập hủ bại

13. Không sợ không thể tự cường, chỉ sợ chứa đầy tinh thần vong nô

14. Không sợ cái chết, chỉ sợ không ra gì bị người sống nguyền rủa

15. Không sợ không có người tài, chỉ sợ xã hội mất khả năng chọn lọc

16. Không sợ Vua độc tài tàn bạo, chỉ sợ các quan a dua phỉnh nịnh

17. Không sợ những điều sai trái, chỉ sợ đám đông im lặng

18. Không sợ không ai giúp đỡ, chỉ sợ mình ich kỷ và kí sinh

19. Không sợ sự thiếu tự do, chỉ sợ mình bị chết mục tư tưởng

20. Không sợ hết Cỏ, chỉ sợ Voi Thỏ liên minh với Kẻ xấu choảng nhau

21. Không sợ sự thay đổi, chỉ sợ mọi điều mình bị chậm với thời gian

22. Không sợ dị nghị điều tiếng, chỉ sợ mình mang lý do để nó tấn công

23. Không sợ đi đến tuổi già, chỉ sợ mình không thêm được giá trị sống

24. Không sợ đêm tối bão bùng, chỉ sợ đèn Tâm Trí đã tàn tắt

25. Không sợ Ác Quỷ, chỉ sợ không Chân Chính để mang được Lẽ Phải

26. Không sợ tri thức ít ỏi, chỉ sợ coi sáng tạo là đặc quyền của nó

27. Không sợ đường xa mỏi, chỉ sợ vừa đi vừa rủa mình, ghét người

28. Không sợ chiến tranh, chỉ sợ không có năng lực gì trong thời bình

29. Không sợ người ta không hiểu, chỉ sợ mình bị cảm nhận không tích cực

30. Không sợ Thánh Thần không phù hộ, chỉ sợ không có Đạo trong Đức tin

Nguồn: chungta.com

Transaction là gì?

Transaction là gì?

“Transaction (giao tác) là 1 tập các hành động cùng thực hiện 1 chức năng, và chúng chỉ có thể cùng nhau thành công, hoặc cùng nhau thất bại.”
“Transaction là một nghiệp vụ xử lý.”

Rất khó để tìm kiếm một định nghĩa chính xác bằng tiếng Việt. Vậy xin mạn phép được đưa ra định nghĩa về transaction.

Transaction là một tiến trình xử lý có xác định điểm đầu và điểm cuối, được chia nhỏ thành các operation (phép thực thi) độc lập, tiến trình được thực thi một cách tuần tự các operation đó. Nếu việc thực thi một operation nào đó bị fail (hỏng) đồng nghĩa với việc dữ liệu phải rollback (trở lại) trạng thái ban đầu.

Trong transaction, các operation thường được chia nhỏ đến mức không thể nhỏ hơn. Có rất nhiều các implementation có thể được đặt trong transaction không phụ thuộc vào bussiness hay context cụ thể nào. Một khi đã hiểu chính xác bản chất của transaction, bạn sẽ ứng dụng nó một cách đúng đắn và hiệu quả hơn.

Software Interface

Interface là thành phần giao tiếp của phần mềm với bên ngoài. Interface nhận đầu vào (input parameters) và trả lại kết quả đầu ra (return value hoặc response). Hiện tại chúng ta có khoảng 6 loại interfaces thông dụng bao gồm:

API – Application Programming Interface: Rất gần gũi với lập trình viên, đơn vị giao tiếp là các hàm (method hoặc function), thủ tục, biến, cấu trúc dữ liệu. API là một phần của SDK (Software Development Kit) giúp nhà phát triển giao tiếp với các thành phần của ứng dụng, framework, thư viện, giao tiếp phần cứng,…
Command-Line Interface: Là cách thức giúp người dùng tương tác với phần mềm thông qua các dòng lệnh thường là text.

Web User Interface: Gọi tắt là web interface, tương tác người dùng trong môi trường web dành cho các Web Application.

Desktop Interface: Giao diện người dùng được phát triển dựa trên các thành phần đồ họa người dùng do chính hệ điều hành hoặc nền tảng phần mềm (Software Platform) cung cấp chẳng hạn các ứng dụng chạy trên Windows.

Mobile Interface: Tương tự như Desktop Interface, các Mobile Interface được phát triển trên nền tảng dành cho các thiết bị di động, ví dụ iOS hoặc Android.

Web Service: Hiểu một cách chính xác thì Web Service chính là một interface, cụ thể là một Application Programming Interface được mang lên Net dựa vào các chuẩn, công nghệ của Web triển khai trong môi trường mạng với tương tác client-server.

Pooling

Pooling là thuật ngữ trong lĩnh vực quản lý tài nguyên (resource management). Khái niệm pooling thường hàm chỉ đến việc sử dụng một lượng tối thiểu tài nguyên nhưng lại phát huy tối đa hiệu suất sử dụng. Trong lĩnh vực phần mềm, pooling thường được đề cập ở 4 lĩnh vực nhỏ hơn bao gồm:

Memory Pooling
Thread Pooling
Object Pooling
Connection Pooling

Nguồn: Sưu tầm

CentOS 7 Review and Installation Guide

The very nature of the GNU Public License (GPL) ensures that any project, company or organization which builds products based on GPL licensed software has to release the source for that derivative work. And although it is possible to do this in an obscure way which isn’t very helpful, that isn’t what Red Hat does. Red Hat has been a pillar of the open source community for more than twenty years. Its own distributions, and the distributions to which it contributes, play a major role in the Linux eco-system. One of those distributions is Red Hat Enterprise Linux (RHEL). It is a commercial distribution aimed primarily at large businesses. As a commercial product, there is no free version. If you want to run RHEL, you need to buy a license.

However, because RHEL is based on open source software, Red Hat also publishes the source code that it used to build it. The name Red Hat is trademarked, so it isn’t possible to just rebuild the sources and publish the distribution. But it is possible to create a new distribution based on those sources that offers binary compatibility and has the same feaure set as RHEL. There are several projects that do this RHEL re-build, including Scientific Linux and Oracle Linux, but probably the most well known of these RHEL based distributions is CentOS.

There is one other little bit of information that completes our picture about CentOS. In January 2014, Red Hat basically took over the CentOS project. The CentOS trademark was transferred to Red Hat, and the company starting paying most of the CentOS lead developers. This means that CentOS is now an official RHEL clone!

In June 2014, Red Hat released the next major version of its enterprise distribution – Red Hat Enterprise Linux 7. CentOS subsequently published CentOS 7.0, the first version since CentOS was sponsored by Red Hat.

CentOS 7 introduces several major changes over the CentOS 6.x line. First, CentOS now uses XFS as its default file system. Second, OpenJDK-7 is now the default JDK. Third, “initd” has been replaced by “systemd”. Other changes include the use of the Linux Kernel 3.10.0, support for Linux Containers, and the inclusion of the Open VMware Tools and 3D graphics drivers out of the box.

There is also a new numbering scheme with CentOS 7. The official name of the first release is CentOS 7.0-1406. The “7.0” comes from RHEL 7.0 and the “1406” indicates the month stamp of the code included in the release (e.g. June 2014 ). The month stamp will allow CentOS to make re-spins with the latest security and bug fixes while still retaining the connection to the RHEL release number.

Download the .iso DVD from the CentOS website and burn it onto a disc. Note that CentOS 7 only supports 64-bit processors. Boot your PC from the DVD. You may need to change your BIOS settings to get your PC to boot from an optical drive. At the boot menu, select “Install CentOS 7″ and press ENTER.

Pick your installation language and click “Next”. On the installation summary page check for any items which need attention (those marked with an exclamation mark). One item which will certainly need attention is the “Installation Destination.” Click the icon and select the devices that you would like to install to. CentOS offers an automatic partitioning option, as well as the ability to do your own partitioning.

As mentioned above, CentOS now uses XFS as its default file system. If you want to use another file system you will need to use the “I will configure partitioning” option. According to Red Hat, XFS is faster than EXT4 in real world uses.  XFS was originally designed at Silicon Graphics, Inc. and can support file systems up to 16 exabytes (about 16 million terabytes). XFS also supports single files up to 8 exabytes (around 8 million terabytes) and directory structures with tens of millions of entries. XFS also supports metadata journaling which makes crash recovery quicker.

The default software selection is just for a minimal system, without a GUI. Click “Software Selection” to choose between a “File and Print Server,” a “Basic Web Server,” a “Virtualization Host,” or a GNOME or KDE desktop. CentOS 7 has moved to GNOME 3, much like the Fedora project.

When you are ready, click “Begin Installation.” During the installation process you can set the root password and add at least one user account.

Once the installation has ended click “Reboot” to restart your system.

The system will either reboot to the command line or to the desktop depending on which packages you installed. The “GNOME Desktop” install along with the “Internet Applications” and “Office Suite and Productivity” add-ons makes a reasonable desktop. Of course, many people will use CentOS as a server, however the desktop options show that it can be tweaked for almost any configuration from server or virtualization host to a “Development and Creative Workstation.”

CentOS has a strong user community; if you have any problems with the installation or any questions about using CentOS then try the forums

Source: https://www.maketecheasier.com

Icon sizes for Android apps

Finding the correct icon sizes for Android apps can be a weird puzzle. Android’s guidelines on iconography mention a lot of useful information but they don’t break down the actual sizes your graphics designer requires.

Here are the sizes in pixels, calculated using Android’s guidelines on iconography.

LDPI MDPI HDPI XHDPI XXHDPI XXXHDPI
Launch Icons 36×36 48×48 72×72 96×96 144×144 192×192
Action Bar (optical square) 18×18 24×24 36×36 48×48 72×72 96×96
Action Bar (full size) 24×24 32×32 48×48 64×64 96×96 128×128
Small / Contextual Icons (optical square) 9×9 12×12 18×18 24×24 36×36 48×48
Small / Contextual Icons (full size) 12×12 16×16 24×24 32×32 48×48 64×64
Notification Icons (optical square) 16×16 22×22 33×33 44×44 66×66 88×88
Notification Icons (full size) 18×18 24×24 36×36 48×48 72×72 96×96

And finally, the size for the launcher icons for Google Play must be 512×512 pixels.

The Android ecosystem is open to many device manufacturers who build devices on a vast variety of sizes and screen resolutions. That is why Android’s way of calculating sizes for icons is based on relative rather than actual sizes.

As explained in the Iconography Guidelines, MDPI is the base for all calculations. LDPI is calculated as a 3/4 of MDPI, HDPI is 1.5 times larger than MDPI, XHDPI is 2 times MDPI, XXHDPI is 3 times MDPI and XXXHDPI is 4 times MDPI.

On some of the above dimensions you may notice a version for “optical square” and “full size”. Icons must have the full size dimension but you should use the size for optical square and use the rest only when necessary.

Project encoding mismatches by default

Click File -> Settings (or click Ctrl + Alt + S) and find File Encodings in your Androd Studio. See the image below as a reference.

Now you have three options

  • Change project encoding to match UTF-8 since both Gradle and Android Lint use this (recommended),
  • or change IDE encoding to match other encoding,
  • or just simply ignore the warning. If it worked out for you so far, it will continue to work anyway

enter image description here

Once you see the warning, you can directly click on “Open File Encoding Settings” as shown in the image below. This will take you to the same place as described above.

enter image description here

You can also see the current encoding of your file at the bottom right corner of Android studio. You can also change it there. See the image below.

IDE Encoding

Also you can specify charset in your build.gradle script like this

android {
    ...
    compileOptions {
        encoding "UTF-8"
        sourceCompatibility JavaVersion.VERSION_1_7
        targetCompatibility JavaVersion.VERSION_1_7
    }